Fidel Castro XX tung nắm đấm đầu tiên vào Obama
Fidel Castro b h :) tung nắm đấm đầu tiên vào ObamaJan 30, 2009
Photo courtesy: Reuters
Cali Today News – Sau khi ca ngợi Obama sau khi xem và nghe bài diễn văn nhậm chức, Fidel Castro đã mở ngay một đợt tấn công vào Obama khi yêu cầu vào ngày hôm nay là Mỹ phải trả lại căn cứ quân sự Guantanamo Bay cho Cuba, và phê bình Mỹ bảo vệ Do Thái.Mới đây, ông ta đã ca ngợi Obama là “rất thành thật”, “thông minh và cao thượng”, thì hôm nay lại nhắm vào Obama trong lúc người em của ông ta là Raul Castro đang ở Moscow để thăm viếng nước này. Đây là lần đầu tiên trong hai thập niên một nhà lãnh đạo hàng đầu của Cuba thăm viếng Moscow.Fidel Castro, năm nay 82 tuổi và đau yếu, đã viết rằng nếu Mỹ không trả căn cứ Guantanamo Bay cho Cuba, thì Mỹ đã vi phạm công pháp quốc tế và lạm dụng quyền lực của nước Mỹ chống lại một quốc gia nhỏ. Castro viết thêm “Mỹ phải tôn trọng tiêu chuẩn này của quốc tế mà không có điều kiện gì.”Trong tuần qua, Obama đã ra sắc luật đóng cửa nhà tù tại đây, nơi nhốt các nghi can khủng bố. Tuy thế, các nhà lãnh tụ Cuba còn yêu cầu Mỹ trả lại căn cứ này có diện tích 45 dặm vuông với lời lẽ và giọng điệu ít chỉ trích và ôn hòa hơn.Trên 100 năm trước, khu vực này thuộc về Mỹ, trừ phi Mỹ bỏ căn cứ này.Phiá Mỹ tuyên bố vẫn cần căn cứ này để tiếp tế cho các tàu hải quân Mỹ đang hoạt động trong vùng biển Carribean.2 năm rưởi trước, Castro rút lui vào bóng tối và người em là Raul Castro lên thay, và từ ấy không thấy ông ta xuất hiện trước công chúng.Trần Thị Sông Dinh
source
Cali Today News
Saturday January 31, 2009 - 11:32am (EST) Permanent Link 0 Comments
phụ nữ nước ngoài làm nghề mại dâm ở sâu trong lãnh thổ Trung Quốc
Một phụ nữ Việt bỏ trốn ở TQ
Đa số các vụ buôn bán phụ nữ vào TQ xảy ra qua biên giới Việt - Trung
Báo chí địa phương tại thành phố Hàng Châu, tỉnh Triết Giang, Trung Quốc hôm nay đưa tin một phụ nữ trẻ Việt Nam đã chạy vào một ngân hàng ở địa phương chiều hôm thứ Năm.
Người phụ nữ này, khai tên là Nguyễn Thị Hà, đã đề nghị được cảnh sát Trung Quốc bảo vệ sau khi trốn khỏi một nơi mà cô khai là ổ mại dâm mà cô đã bị ép buộc bán dâm.
Cô cũng khai đã bị chủ nhà chứa giữ hết giấy tờ tuỳ thân, trong đó có hộ chiếu. Hiện chính quyền đang kiểm chứng lời khai của người phụ nữ này.
Vụ việc ngay lập tức được giới truyền thông Trung Quốc quan tâm vì nếu các lời khai được kết luận có cơ sở, đây sẽ là một trường hợp hiếm, trong đó xuất hiện phụ nữ nước ngoài làm nghề mại dâm ở sâu trong lãnh thổ Trung Quốc.
Mại dâm làm băng hoại xã hội Trung Quốc trong khi tệ nạn thê thiếp làm người ta nhớ lại tấm gương của ông Mao Trạch Đông
Nhà báo Shirong Chen
Ông Shirong Chen, chuyên gia về Trung Quốc của Đài BBC, cho rằng tệ nạn mại dâm có tổ chức phát triển cao ở Trung Quốc nhiều năm nay.
Ông cũng cho hay Trung Quốc có đường biên giới tiếp giáp với nhiều nước, nhưng người ta chủ yếu nghe nói về các vụ kết hôn liên quốc tịch, như giữa công dân Trung Quốc với công dân Nga.
Tuy nhiên, đa số các trường hợp hôn nhân cưỡng bức hoặc buôn bán, ép buộc phụ nữ nước ngoài bán dâm thường xảy ra ở biên giới phía đông nam Trung Quốc, tiếp giáp với Việt Nam.
"Mại dâm làm băng hoại xã hội Trung Quốc trong khi tệ nạn thê thiếp làm người ta nhớ lại tấm gương của ông Mao Trạch Đông," ông Shirong Chen nói.
Trở lại với trường hợp Nguyễn Thị Hà, theo báo chí địa phương tại Trung Quốc, tuỳ theo kết quả điều tra, nhà chức trách nước này sẽ hoặc trục xuất hoặc giúp đỡ người phụ nữ trẻ này đoàn tụ với gia đình.
source
BBCVietnamese
Saturday January 31, 2009 - 11:11am (EST) Permanent Link 0 Comments
Obama's inaugural speech
source
http://edition.cnn.com/2009/POLITICS/01/20/obama.politics/index.html?iref=mps...
pix-source
Việt Tribune tổng hợp. Photo from Getty Images
Bài Diễn Văn Nhậm Chức Của Tổng Thống Barack Hussein ObamaJan 20, 2009
Thưa đồng bào thân mến:Hôm nay tôi đứng đây với sự khiêm cung trước nhiệm vụ mà chúng ta phải đối phó, bằng vào lòng biết ơn và sự tin tưởng mà đồng bào đã dành cho tôi, và nghĩ đến những hy sinh mà tiền nhân của chúng ta đã chịu đựng. Tôi cảm ơn Tổng Thống Bush về sự phục vụ của ông cho đất nước chúng ta, cùng lòng hào hiệp và tinh thần hợp tác mà ông đã thể hiện trong thời gian chuyển tiếp.Đến nay, đã có 44 người Mỹ đọc lời tuyên thệ nhậm chức Tổng Thống. Những lời tuyên thệ đó đã được đọc lên vào những thời kỳ mà sóng nước thịnh vượng và bình an đang dâng tràn. Tuy vậy, những lời tuyên thệ đó cũng đã được đọc lên trong những thời kỳ đầy u ám cùng sóng gió đang thét gào. Vào những thời điểm như vậy, Hoa Kỳ vẫn tiếp tục tiến bước không chỉ đơn giản vì tài năng và kiến thức của những người nắm giử các chức vụ cao, mà bởi vì ngươì Mỹ chúng ta tiếp tục trung thành với những lý tưởng của tiền nhân và một lòng trung thành với những cam kết của thời lập quốc. Sự việc đã diễn ra như vậy và phải được diển ra với thế hệ người Mỹ hiện nay.Chúng ta đang lâm vào một cuộc khủng hoảng mà ai ai cũng thấu triệt. Nước Mỹ đang có chiến tranh chống lại một hệ thống bạo lực rộng lớn và sự thù hận. Nền kinh tế của nước Mỹ đang suy yếu trầm trọng là kết quả bởi sự tham lam và tắc trách của một số người, nhưng đó lại là sự thất bại chung nên chúng ta phải có những chọn lựa khó khăn và phải chuẩn bị cho đất nước một thời đại mới. Nhà cửa bị mất, công việc làm bị cắt giảm. Cơ sở kinh doanh phải đóng cửa. Dịch vụ chăm sóc sức khỏe qúa ư tốn kém . Học đường của chúng ta làm nhiều người thất vọng. Lại nữa, thể thức xử dụng năng lượng của chúng ta đ ã làm cho kẻ thù càng ngày càng mạnh và đe dọa xứ sỡ chúng ta. Bằng vào những số liệu thống kê và những dữ kiện không thể nào đo lường được nhưng không phải là không sâu sắc, đó là sự băng hoại lòng tin trên khắp dất nước . Sự thể canh cánh bên lòng rằng sự suy thoái của nước Mỹ là không thể nào tránh được đưa đến sự việc là thế hệ kế tiếp phải cam chịu hạ thấp những kỳ vọng của mình. Hôm nay đây, tôi xin nói với quốc dân rằng những thách thức đó là sự thật, rất nhiều và nghiêm trọng. Những thách thức không thể nào giải quyết được một cách dễ đàng và chóng vánh nhưng nước Mỹ phải hiểu rằng các thách thức đó phải được giải quyết. Ngày hôm nay, chúng ta tụ họp nơi đây bởi lẻ chúng ta chọn niềm hy vọng thay vì sự sợ hãi. Thống nhất trong mục đích thay vì kình chống và bất hòa. Hôm nay chúng ta có mặt nơi đây để cáo chung những lời than phiền nhỏ nhoi và những lời hứa hão huyền, những trách móc cùng những giáo điều đã lổi thời đã bóp nghẹt nền chính trị của chúng ta quá lâu!Như lời trong Thánh Kinh, chúng ta là một đất nước trẻ trung, đã đến lúc chúng ta phải gạt bỏ những điều ấu trĩ . Đến lúc chúng ta phải kiên quyết tinh thần để chọn cho chúng ta một lịch sử tốt đẹp hơn. Để tiếp tục phát huy cái tặng phẩm qúy giá đó, những tư tưởng cao cả đó đã được truyền lại từ thế hệ nầy sang thế hệ khác: Đó là lời hưá được Thượng Đế ban phát là mọi người đều bình đẳng , mọi người đều tự do, đều xứng đáng có cơ hội mưu cầu hạnh phúc trọn vẹn. Sự tái khẳng định tính cách vĩ đại của xứ sở chúng ta, chúng ta phải hiểu rằng sự vĩ đại đó không bao giờ là một điều tự nhiên mà có được. Phải lắm công lao mới xây dựng nên sự vĩ đại đó. Cuộc hành trình của chúng ta không hề là những lối đi tắt hay là những chấp nhận của sự bất ngờ. Con đường đó không phải là con đường của những người thiếu can đảm, thích nhàn hạ hơn là lao động, hay của những kẻ chỉ mưu tìm vui thú trong giàu sang và danh vọng, mà phải thay vào đó là con đường của sự chấp nhận rủi ro. Thông thường, hành động của những kẻ tạo ra thời cuộc là những người nổi tiếng nhưng thường hơn lại là những người nam cũng như nữ mà việc làm của họ không ai được biết đến. Những người đã đưa chúng ta đi trên con đường dài gập ghềnh tiến đến sự phồn vinh và tự do. Họ là những người gói ghém một ít của cải và vượt qua những đại dương để đi tìm cuộc sống mới. Họ đã lao động cực nhọc trong những cơ xưởng tối tăm để chinh phục miền Tây, chịu đựng đau khổ roi vọt và cày xới trên những mãnh đất khô cằn. Họ đã chi���n đấu và hy sinh ở những nơi như Concord, Gettyburg, Normandy và Khe Sanh. Những đàn ông và phụ nữ nầy đã hy sinh và làm việc cho đến lúc đôi tay họ rướm máu để cho chúng ta có được một cuộc sống tốt đẹp hơn. Họ đã ý thức được rằng quốc gia Hoa Kỳ lớn hơn tất cả những tham vọng cá nhân, bối cảnh gia đình, tài sản hay là phe nhóm. Đó là hành trình mà ngày nay chúng ta tiếp tục theo đuổi. Quốc gia Hoa Kỳ tiếp tục là một quốc gia thịnh vượng và hùng cường nhất trên trái đất. Sức sản xuất của công nhân chúng ta không hề giảm sút so với thời kỳ mà cuộc khủng hoảng bắt đầu. Sự sáng tạo của trí óc chúng ta không hề suy giảm . Những hàng hoá và dịch vụ chúng ta cần tới vẫn y hệt như tuần truớc, tháng trước, năm trước. Khả năng chúng ta không hề suy giảm nhưng cái thời mà chúng ta đứng yên trong t�� mãn , bảo vệ quyền lợi hẹp hòi và trì hoãn thiết lập những quyết định khó lkhăn, thời đó đã qua rồi. Bắt đầu từ hôm nay, chúng ta phải tự mình đứng lên, phủi bụi trên người và bắt đầu làm việc lại để xây dựng lại một đất nước Hoa Kỳ. Bất cứ nơi nào bây giờ chúng ta đều có những công việc cần phải làm. Tình trạng của nền kinh tế đòi hỏi chúng ta phải hành động . Sự thể không chỉ là để tạo ra những công ăn việc làm mới nhưng còn là sự xây dựng một nền tảng mới cho sự tăng trưởng. Chúng ta xây dựng đường sá, cầu cống, mạng lưới tải điện và đường dây chuyển tải dữ liệu để hổ trợ cho công cuộc thương mại và và nối kết chúng ta với nhau. Chúng ta khôi phục vị thế xứng đáng của khoa học cùng áp dụng những kỳ diệu của kỷ thuật để nâng cao chất lượng của công tác chăm sóc sức khỏe và giảm thiểu chi phí của công tác nầy. Chúng ta sẽ biến ánh sáng mặt trời , sức gió và đất đai thành năng lượng để chạy xe và vận hành nhà máy. Chúng ta sẽ chuyển hóa học đường để đáp ứng cho nhu cầu của thời đại mới. Chúng ta có thể làm được tất cả những việc nầy và đây là những việc mà chúng ta sẽ phải làm. Bây giờ, có một số người cho rằng chúng ta không có khả năng để thực hiện những tham vọng của chúng ta. Những người đó cho rằng chúng ta không có khả năng để thực hiện những kế hoạch to lớn như vậy. Họ là những người có trí nhớ không mấy tốt. Vì họ đã quên đi những gì mà đất nước đã làm . Những gì mà đàn ông và phụ nữ tự do có thể đạt được khi mà óc tưởng tượng được kết hợp với mục đích chung và nhu cầu của lòng dũng cảm. Những người có thái độ hoài nghi quá độ, họ không thể hiểu được rằng mặt đất dưới chân họ đang chuyển dịch. Đó là những sự tranh cãi chính trị vô bổ đã phí phạm năng lực của chúng ta quá lâu mà giờ đây không còn áp dụng được nữa. Vấn đề mà chúng ta nêu lên hôm nay không phải là một chính phủ quá lơn hay quá nhỏ mà vấn đề là chính phủ có hoạt động hữu hiệu hay không . Chính phủ có giúp đở để gia đình tìm được công ăn việc làm với mức lương khả quan , giúp họ được chăm sóc sức khỏe với sự chi phí phải chăng, giúp họ có được một cuộc sống về hưu tử tế. Và, nếu câu tra lời là "Phải" thì chúng ta phải tiến hành. Nếu câu trả lời là "Không" thì chúng ta phải chấm dứt các chương trình đó và người quản lý tiền bạc như chúng tôi phải chịu trách nhiệm, phải chi tiêu khôn ngoan, sửa đổi những thói quen không tốt và làm việc dưới ��nh sáng ban ngày. Bởi vì như vậy chúng ta mới có thể khôi phục niềm tin của dân chúng đối với chính phủ. Câu hỏi trước mặt chúng ta cũng không phải là thị trường tốt hay xấu. Sức mạnh thị trường trong việc tạo ra của cải và nới rộng tự do là vô địch nhưng vụ khủng hoảng nầy nhắc chúng ta rằng nếu không theo dõi chăm chú thì thị trường có thể vượt khỏi tầm kiểm soát và đất nước không giàu mạnh trong lâu dài khi mà thị trường chỉ mang lại lợi ích cho những người giàu có. Sự thành công trong nền kinh tế của chúng ta không thể nào tùy thuộc vào các sản lượng nội địa mà vấn đề còn là sự tùy thuộc vào việc sự thịnh vượng lan rộng đến đâu. Tùy thuộc vào khả năng của chúng ta trong việc nới rộng cơ hội cho nhữn g người có lòng và đó không phải là con dường từ thiện mà là con dường chắc chắn nhất để đạt được mục tiêu chung. Vấn đề phòng thủ chung, chúng loại bỏ những sai lầm và chọn lựa sự an toàn và lý tưởng. Những người khai sáng nước Mỹ đã từng đương đầu với những hiểm nguy mà chúng ta khó lòng tưởng tượng được. Họ đã soạn thảo một hiến chương trong đó bảo đảm cho quyền pháp trị và quyền của con người. Một hiến chương được tăng trưởng bằng máu của nhiều thế hệ. Lý tưởng nầy vẫn tiếp tục soi sáng khắp thế giới và chúng ta sẽ không từ bỏ những lý tưởng nầy vì những tiện lợi nhất thời . Bởi vậy, tôi xin nói với tất cả các dân tộc và chính phủ đang theo dõi buỗi lễ ngày hôm nay rằng từ những kinh thành to lớn đến ngôi làng nhỏ bé mà cha tôi đã chào đời rằng các bạn nên biết là nước Mỹ là bạn của tất cả mọi quốc gia, mọi người, nam, nữ cùng các trẻ em đều là bạn của những ai mu��n mong tìm một tương lai cho hoà bình và phẩm giá và chúng tôi sẳn sàng nhận trách nhiệm lãnh đạo thêm một lần nữa. Xin quý vị nhớ cho rằng những thế hệ đi trước đã đương đầu chủ nghĩ Phát-Xít và Cộng Sản đâu phải chỉ bằng phi đạn và xe tăng. Những thế hệ đó đã hiểu rằng chỉ riêng sức mạnh không thôi không đủ để bảo vệ chúng ta và sức mạnh cũng chẳng dành cho chúng ta quyền muốn làm những gì mà chúng ta thích. Họ biết rằng sức mạnh của chúng ta được gia tăng qua việc xữ dụng sức mạnh một cách thận trọng. An ninh của chúng ta phát xuất từ sự chính đáng của mục tiêu, từ những phẩm chất tốt đẹp của sự khiêm tốn và tinh thần tự chế . Chúng ta nay là những người canh giữ di sản nầy. Một lần nữa, với những nguyên tắc nầy, chúng ta có thể đối ứng với những mối đe dọa mới, những đe dọa đòi hỏi một nỗ lực lớn hơn, cần sự hợp tác và cảm thông nhiều hơn nữa giữa các quốc gia. Chúng ta sẽ triệt thoái một cách có trách nhiệm để giao lại cho nhân dân Iraq đất nước của họ cùng sự củng cố nền hòa bình phải vô cùng khó khăn mới có được ở Afghanistan . Với những người bạn mới và những người đã từng là kẻ thù , chúng ta sẽ làm việc không ngừng đ��� giảm thiểu mối đe dọa của vũ khí hạt nhân và đão ngược định hướng làm tăng nhiệt độ quả địa cầu. Chúng ta không có gì để cảm thấy xấu hổ vì lối sống của mình và chúng ta nhất định bảo vệ cho lối sống nầy.Đối với những người muốn gieo rắt khủng bố và giết hại nhữnmg người vô tội. Chúng tôi muốn nói ngay với quý vị rằng tinh thần của chúng tôi đã trở nên vững mạnh hơn và không thể nào bị khuất phục. Quý vị không thể thắng được chúng tôi. Chúng tôi sẽ đánh bại quý vị.Chúng ta biết rằng di sản đa dạng của mình là một sức mạnh chứ không phải là một nhược điểm. Chúng ta là một quốc gia của người Cơ Đốc Giáo, Hồi Giáo, Do Thái Giáo, Ấn Độ Giáo và của cả những người không theo đạo nào. Đất nước chúng ta hình thành bởi mọi ngôn ngữ và văn hóa bắt nguồn từ khắp nơi trên địa cầu. Và, bởi vì chúng ta đã nếm mùi cay đắng của nội chiến và chia cách chủng tộc và đã vượt qua các chương sử đen tối đó để trở nên mạnh hơn và đòan kết hơn. Bởi thế cho nên chúng ta tin tưởng rằng những thù hận lâu năm đó rồi sẽ có ngày phai nhạt. Chúng ta tin rằng những lằn ranh chủng tộc sẽ nhanh chóng bị xoá đi. Chúng ta tin rằng sự liên đới của loài người sẽ được thể hiện và chúng ta tin rằng nước Mỹ phải đóng một vai trò để xây dựng một kỷ nguyên mới cho hoà bình. Đối với các quốc goa Hồi Giáo, chúng ta tìm một hướng mới phía trước, dựa trên sự kính trọng lẩn nhau và lợi ích hổ tương . Đối với các vị lãnh đạo trên khắp địa cầu muốn gieo rắc tranh chấp hoặc đổ lổi cho cho các tệ nạn xã hội của họ vào phương Tây, hãy hiểu rằng nhân dân của qúy vị sẽ phán xét về những gì qúy vị có thể xây dựng chứ không phải là những gì qúy vị hủy diệt đi . Đối với những ai bám víu vào quyền lực bằng tham nhũng, gian lận và bịt miệng những người bất đồng thì hãy biết rằng qúy vị đang đứng ở phía trái của lịch sử nhưng chúng tôi sẳn sàng đưa tay cho quý vị nếu quý vị sẳn sàng nới lỏng nắm tay của quý vị. Đối với các quốc gia nghèo, chúng tôi hứa làm việc với quý vị để các đồng ruộng của quý vị nẩy nở , để nước sạch được tràn dầy, để nuôi dưỡng những tấm thân đói khát và đem thức ăn cho những đầu óc đói kém. Và, đối với những quốc gia giống như nước Mỹ của chúng ta, đang có của cải tương đối dồi dào, chúng ta xin nói rằng chúng ta không thể nào vô cảm trước những đau khổ bên ngoài biên giới của chúng ta và chúng ta không thể tiêu dùng các nguồn năng lực của thế giới mà không chú ý đến hậu quả . Bởi vì thế giới nay đã thay đổi và chúng ta cũng phải thay đ ổi theo thế giới. Trên con đường mở ra phía trước, chúng ta tưởng nhớ với tấm lòng biết ơn sâu xa đến những người Mỹ dũng cảm. đã từng ngày từng giờ tuần tra trên các sa mạc xa xôi và các rặng núi hẻo lánh. Họ có điều gì để dạy chúng ta hôm nay? Như những anh hùng đã gục ngã trong nghĩa trang Arlington đã thầm thì cho chúng ta từ nhiều thời gian qua. Chúng ta vinh danh họ, không phải vì họ là những người bảo vệ tự do cho chúng ta mà bởi những người nầy đã sẳn sàng đi tìm lý tưởng ở một điều gì lớn hơn bản thân họ. Bây giờ, lúc định hình cho cả một thế hệ thì tinh thần nầy cần phải hiện hữu trong tất cả chúng ta. Chính phủ có thể làm gì và phải làm gì? Quốc gia nầy, cuối cùng, được dựa trên sự tin tưởng và quyết tâm của toàn dân. Chính vì sự tử tế mà người Mỹ sẳn sàng giúp đở một người lạ mặt khi có những con đê bị vỡ. Nhờ vào lòng vị tha mà các công nhân sẵn sàng làm bớt giờ thay vì để cho một người bạn mình mất việc. Mỗi khi chúng ta rơi vào một tình trạng đen tối nhất thì sự việc phải dựa vào sự dũng cảm của một người lính cứu hỏa, can đảm xông qua một cầu thang đang c háy đây nghẹt khói, và cũng nhờ vào cha mẹ biết chăm lo cho con cái mà cuối cùng số phận của chúng ta được quyết định. Sự thử thách của chúng ta có thể là mới mẻ,. Các công cụ đối phó có thể là mới mẻ, nhưng giá trị dẫn đến sự thành công thì tùy thuộc vào và sự chịu khó, lương thiện, can đảm, sòng phẳng, tò mò, khoan dung trung thành và yêu nước thì những chuyện nầy không phải là mới mẻ. Đó là những chuyện có thật. Đó là những động lực âm thầm cho tiến bộ xuyên suốt chiều dài lịch sử của nước Mỹ . Sự đòi hỏi là chúng ta phải quay về với sự thật đó. Sự thể là một kỷ nguyên mới của trách nhiệm. Sư việc là chúng ta , những người Mỹ phải thừa nhận rằng chúng ta có trách nhiệm với chính chúng ta, với quốc gia và cả thế giới. Những trách nhiệm mà chúng không miễn cưỡng chấp nhận nhưng sẳn sàng nắm lấy với ý thức rằng không có điều gì làm thoả mãn được tinh thần, phản ảnh được tư cách của chúng ta bằng các cống hiến mọi năng lực cho một sự nghiệp khó khăn. Đó là phần thưởng và đó là sự hứa hẹn của quyền công dân. Đó là nguồn gốc của sự tin cậy trong chúng ta để hiểu rằng Thượng Đế trông cậy và o chúng ta để hình thành một sứ mạng. Đây là ý nghĩa của tự do và tín ngưỡng của chúng ta. Mọi người nam, nữ, trẻ em thuộc nhiều chủng tộc và tín ngưỡng có thể cùng nhau vui mừng tại công viên quốc gia vĩ đại nầy ngày hôm nay. Tại Sao? Và, tại sao một người có thân phụ cách đây 60 năm đã đến một nhà hàng thì bị từ chối không được tiếp mà nay đứng trước qúy vị để đọc một lời tuyên thệ thiêng liêng nhất. Bởi đó, chúng ta hãy đánh dấu ngày nầy rằng chúng ta là ai và chúng đã đi qua một chặng đường như thế nào. Vào những ngày khai sáng của quốc gia Hoa Kỳ, trong những tháng buốt lạnh. Một nhóm người ngồi xúm lại bên nhau bên cạnh đống lửa đã tàn bên bờ sông băng giá. Kẻ thù đang tiến tới. Tuyết trắng loang đầy máu. Cái thời mà mà rất nhiều người nghi ngại rằng cuộc cách mạng của chúng ta có đi đến kết quả hay không thì người cha già của dân tộc chúng ta đã hạ lệnh tuyên đọc: " Hãy nói cho thế giới tương lai là vào mùa Đông băng giá nhất, không còn gì để hy vọng để có thể sống còn. Thành phố nầy và xứ sở nầy được báo động trước một hiểm họa chung, nhất quyết phải tiến tới đến cùng..." . Hoa Kỳ đang đối mặt với một hiểm họa chung, trong mùa Đông gian khổ nầy chúng ta phải nhớ lại những lời lẽ vượt thời gian đó. Với hy vọng và đức tính có sẳn, chúng ta một lần nữa, can đảm vượt qua dòng nước băng giá đó và chịu đựng bất cứ những giông bão nào có thể thổi tới. Hãy để cho hậu thế của chúng ta nhắc lại rằng khi chúng ta bị thử thách, chúng ta không dừng bước mà bỏ dỡ cuộc hành trình , không ngập ngừng, không nao núng, không hề quay trở lại và tầm mắt đăm đăm nhìn về phía chân trời và với hồng ân mà Thượng Đế ban cho chúng ta, chúng ta mang món quà tự d o cao quý nhất chuyển lại một cách an toàn cho các thế hệ mai sau.Chân thành cảm ơn. Xin Thượng Đế phù hộ chúng ta và đất nước Hoa Kỳ.( 01/20/2009 - Chuyển ngữ bởi Nguyễn Tấn Lai và Linh Vũ)
source
Calitoday
Wednesday January 21, 2009 - 04:11am (EST) Permanent Link 0 Comments
ông Obama đi xe lửa về Washington
Cập nhật lúc: 1/20/2009 11:30:46 AM
Bắt chước Tổng thống Lincoln, ông Obama đi xe lửa về Washington và dự đại nhạc hội với nửa triệu người xem
Cùng với 500,000 người, Vợ chồng tổng thống và phó tổng thống đắc cử dự đại nhạc hội trước Đài tuởng niệm Abraham Lincoln và sau lưng là hồ Reflecting Pool và tháp Washington Monument
Tổng thống đắc cử Mỹ Barack Obama đã theo dấu Tổng thống Abraham Lincoln khi quyết định đi từ Philadelphia tới Washington bằng tàu hoả chuẩn bị cho lễ nhậm chức trên lộ trình dài 220 cây số. Chuyến tàu chở tổng thống đắc cử Mỹ dừng lại ở Delaware để đón Phó tổng thống đắc cử Joe Biden cùng gia đình về Washington.
Phát biểu trước khi lên tàu lửa, ông Obama khẳng định ông sẽ mang theo niềm hy vọng của người Mỹ trong suốt chuyến đi đến Washington. Ông nói: "Chúng ta hãy tin chắc rằng cuộc bầu cử này không kết thúc ở những gì chúng ta làm để thay đổi nước Mỹ, mọi thứ mới chỉ bắt đầu".
Chuyến tàu cả ngày dài đã đưa ông qua nhiều thị trấn, nhà ga với rất đông người ủng hộ ra chào đón. Ông nói với đám đông tại Baltimore rằng nước Mỹ đang đối mặt với thời buổi rất khó khăn.
Vợ chồng ông Obama được đám đông ủng hộ đón chào khi tới thủ đô. Đã có 500,000 người bất chấp cái giá lạnh của mùa đông đến tụ họp trước đài kỷ niệm Abraham Lincoln nằm trong khu The Mall, đối diện với tháp bút chì Washington Monument.
Bức tượng to lớn của Tổng thống Lincoln, người đã thống nhất đất nước và hủy bỏ chế độ nô lệ chào đón đám đông đến dự buổi ca nhạc để mừng một người da đen đầu tiên trở thành tổng thống của Hiệp chúng quốc Hoa Kỳ.
Các ca nhạc sĩ góp mặt gồm Bruce Springsteen, Bono, Beyonce và Will.i.am.
Gia đình Obama là khách danh dự của buổi đại nhạc hội ngoài trời này. Phát biểu với đám đông, ông Obama nói:
“Trước mặt tôi đây là cái hồ vẫn còn phản chiếu giấc mơ của Mục sư Luther King và sự khải hoàn của những người từng đi diễn hành tin tưởng rằng giá trị của một người được đánh giá bằng tính cách của họ.
“Và sau lưng tôi, nhìn vào đất nước mà ông đã cứu, là người đàn ông đang ngồi, một người đã bằng nhiều cách làm cho cái ngày hôm nay trở thành hiện thực”.
Ngoài Abraham Lincoln, ông Obama còn một thần tượng khác: Martin Luther King Jr.
Obama kêu gọi mọi người vào ngày mai, khi tới tham dự ngày lễ đăng quang của ông, hãy tưởng nhớ Tiến sĩ King, người đã đứng tại The Mall này đọc bài diễn văn “I have a dream”, một người tranh đấu cho nhân quyền, sự bình đẳng và ngày hôm nay, giấc mộng của ông đã được thành tựu.
source
tivituansan.com.au
Monday January 19, 2009 - 11:05pm (EST) Permanent Link 0 Comments
Hải quân Hoa Kỳ có hàng không mẫu hạm nguyên tử thứ 11
Hải quân Hoa Kỳ có hàng không mẫu hạm nguyên tử thứ 11Sunday, January 11, 2009
NORFOLK, VA. – Hôm Thứ Bảy Tổng thống George W. Bush đã đến căn cứ Hải quân Norfolk dự buổi lễ nhiệm dịch cho chiếc hàng không mẫu hạm nguyên tử mới mang tên cựu Tổng thống George H.W. Bush (ông Bush bố).
Đây là chiếc thứ 10 thuộc thế hệ hàng không mẫu hạm nguyên tử USS Nimitz (CVN-68), chiếc thứ nhất nhiệm dịch tháng 5 năm 1975. Mẫu hạm nguyên tử đầu tiên của Hoa Kỳ và trên thế giới là chiếc USS Enterprise (CVN-65) hoạt động từ năm 1961, từng tham gia chiến tranh Việt Nam, dự trù sẽ được giải nhiệm năm 2015.
Hiện nay Hải quân Hoa Kỳ có 12 siêu mẫu hạm còn hoạt động, trong số đó chỉ có chiếc Kitty Hawk (CV-63) chạy bằng động cơ cổ điển và sẽ được giải nhiệm cuối tháng này; 11 mẩu hạm kia đều chạy bằng năng lượng nguyên tử. Để tiết kiệm ngân sách, các hàng không mẫu hạm đã cũ được giải nhiệm: bảo quản làm trừ bị để có thể sử dụng lại khi cần, biến thành viện bảo tàng hay phế thải.
Hàng không mẫu hạm USS George H.W. Bush (CVN-77) trị giá $6.2 tỷ, được đóng ở công xưởng của hãng Northrop Grumman từ năm 2003, hạ thủy tháng 10 năm 2006 và đến nay mới hoàn thành trang bị để đi vào hoạt động. Tàu có chiều dài 1,092 feet (332.8 m), trọng tải 104,000 tấn, vận tốc 30 hải lý/giờ và tầm hoạt động được coi là vô giới hạn vì với động cơ nguyên tử không cần phải tiếp tế nhiên liệu. Thủy thủ đoàn gồm 3,200 người và 2,480 nhân viên thuộc đơn vị phi đoàn phục vụ cho 90 máy bay chiến đấu và trực thăng.
CVN-77 là chiếc thứ 10 và cuối cùng của thế hệ mẫu hạm Nimitz. Chiếc CVN-78 mang tên Tổng thống Gerald R. Ford đang đóng và sẽ bắt đầu hoạt động từ năm 2015; hai mẫu hạm khác thuộc thế hệ này dự trù đưa vào hoạt động năm 2019 và 2023 chưa được đặt tên.
Cựu Tổng thống George H.W. Bush là người duy nhất đã đặt chân lên một Hàng không mẫu hạm mang tên mình và dự buổi lễ nhiệm dịch của chiếc CVN-77 ngày Thứ Bảy vừa qua. Trước đó Ronald Reagan là cựu Tổng thống đầu tiên còn sinh thời được đặt tên cho một hàng không mẫu hạm (CVN-76), nhiệm dịch tháng 7 năm 2003 nhưng khi ấy ông đã suy yếu và chưa bao giờ đặt chân lên chiếc tàu này.
Hình:
Trên: USS George H.W. Bush (CVN-77) tại quân cảng Norfolk trong buổi lễ nhiệm dịch ngày Thứ Bảy.
Dưới: USS Nimitz (CVN-68), chiếc đầu tiên thuộc thế hệ 10 hàng không mẫu hạm nguyên tử mới nhất đang hoạt động của hải quân Hoa Kỳ.
source
nguoi-viet.com
Thursday January 15, 2009 - 07:00am (EST) Permanent Link 0 Comments
Fidel Castro b h :) tung nắm đấm đầu tiên vào ObamaJan 30, 2009
Photo courtesy: Reuters
Cali Today News – Sau khi ca ngợi Obama sau khi xem và nghe bài diễn văn nhậm chức, Fidel Castro đã mở ngay một đợt tấn công vào Obama khi yêu cầu vào ngày hôm nay là Mỹ phải trả lại căn cứ quân sự Guantanamo Bay cho Cuba, và phê bình Mỹ bảo vệ Do Thái.Mới đây, ông ta đã ca ngợi Obama là “rất thành thật”, “thông minh và cao thượng”, thì hôm nay lại nhắm vào Obama trong lúc người em của ông ta là Raul Castro đang ở Moscow để thăm viếng nước này. Đây là lần đầu tiên trong hai thập niên một nhà lãnh đạo hàng đầu của Cuba thăm viếng Moscow.Fidel Castro, năm nay 82 tuổi và đau yếu, đã viết rằng nếu Mỹ không trả căn cứ Guantanamo Bay cho Cuba, thì Mỹ đã vi phạm công pháp quốc tế và lạm dụng quyền lực của nước Mỹ chống lại một quốc gia nhỏ. Castro viết thêm “Mỹ phải tôn trọng tiêu chuẩn này của quốc tế mà không có điều kiện gì.”Trong tuần qua, Obama đã ra sắc luật đóng cửa nhà tù tại đây, nơi nhốt các nghi can khủng bố. Tuy thế, các nhà lãnh tụ Cuba còn yêu cầu Mỹ trả lại căn cứ này có diện tích 45 dặm vuông với lời lẽ và giọng điệu ít chỉ trích và ôn hòa hơn.Trên 100 năm trước, khu vực này thuộc về Mỹ, trừ phi Mỹ bỏ căn cứ này.Phiá Mỹ tuyên bố vẫn cần căn cứ này để tiếp tế cho các tàu hải quân Mỹ đang hoạt động trong vùng biển Carribean.2 năm rưởi trước, Castro rút lui vào bóng tối và người em là Raul Castro lên thay, và từ ấy không thấy ông ta xuất hiện trước công chúng.Trần Thị Sông Dinh
source
Cali Today News
Saturday January 31, 2009 - 11:32am (EST) Permanent Link 0 Comments
phụ nữ nước ngoài làm nghề mại dâm ở sâu trong lãnh thổ Trung Quốc
Một phụ nữ Việt bỏ trốn ở TQ
Đa số các vụ buôn bán phụ nữ vào TQ xảy ra qua biên giới Việt - Trung
Báo chí địa phương tại thành phố Hàng Châu, tỉnh Triết Giang, Trung Quốc hôm nay đưa tin một phụ nữ trẻ Việt Nam đã chạy vào một ngân hàng ở địa phương chiều hôm thứ Năm.
Người phụ nữ này, khai tên là Nguyễn Thị Hà, đã đề nghị được cảnh sát Trung Quốc bảo vệ sau khi trốn khỏi một nơi mà cô khai là ổ mại dâm mà cô đã bị ép buộc bán dâm.
Cô cũng khai đã bị chủ nhà chứa giữ hết giấy tờ tuỳ thân, trong đó có hộ chiếu. Hiện chính quyền đang kiểm chứng lời khai của người phụ nữ này.
Vụ việc ngay lập tức được giới truyền thông Trung Quốc quan tâm vì nếu các lời khai được kết luận có cơ sở, đây sẽ là một trường hợp hiếm, trong đó xuất hiện phụ nữ nước ngoài làm nghề mại dâm ở sâu trong lãnh thổ Trung Quốc.
Mại dâm làm băng hoại xã hội Trung Quốc trong khi tệ nạn thê thiếp làm người ta nhớ lại tấm gương của ông Mao Trạch Đông
Nhà báo Shirong Chen
Ông Shirong Chen, chuyên gia về Trung Quốc của Đài BBC, cho rằng tệ nạn mại dâm có tổ chức phát triển cao ở Trung Quốc nhiều năm nay.
Ông cũng cho hay Trung Quốc có đường biên giới tiếp giáp với nhiều nước, nhưng người ta chủ yếu nghe nói về các vụ kết hôn liên quốc tịch, như giữa công dân Trung Quốc với công dân Nga.
Tuy nhiên, đa số các trường hợp hôn nhân cưỡng bức hoặc buôn bán, ép buộc phụ nữ nước ngoài bán dâm thường xảy ra ở biên giới phía đông nam Trung Quốc, tiếp giáp với Việt Nam.
"Mại dâm làm băng hoại xã hội Trung Quốc trong khi tệ nạn thê thiếp làm người ta nhớ lại tấm gương của ông Mao Trạch Đông," ông Shirong Chen nói.
Trở lại với trường hợp Nguyễn Thị Hà, theo báo chí địa phương tại Trung Quốc, tuỳ theo kết quả điều tra, nhà chức trách nước này sẽ hoặc trục xuất hoặc giúp đỡ người phụ nữ trẻ này đoàn tụ với gia đình.
source
BBCVietnamese
Saturday January 31, 2009 - 11:11am (EST) Permanent Link 0 Comments
Obama's inaugural speech
source
http://edition.cnn.com/2009/POLITICS/01/20/obama.politics/index.html?iref=mps...
pix-source
Việt Tribune tổng hợp. Photo from Getty Images
Bài Diễn Văn Nhậm Chức Của Tổng Thống Barack Hussein ObamaJan 20, 2009
Thưa đồng bào thân mến:Hôm nay tôi đứng đây với sự khiêm cung trước nhiệm vụ mà chúng ta phải đối phó, bằng vào lòng biết ơn và sự tin tưởng mà đồng bào đã dành cho tôi, và nghĩ đến những hy sinh mà tiền nhân của chúng ta đã chịu đựng. Tôi cảm ơn Tổng Thống Bush về sự phục vụ của ông cho đất nước chúng ta, cùng lòng hào hiệp và tinh thần hợp tác mà ông đã thể hiện trong thời gian chuyển tiếp.Đến nay, đã có 44 người Mỹ đọc lời tuyên thệ nhậm chức Tổng Thống. Những lời tuyên thệ đó đã được đọc lên vào những thời kỳ mà sóng nước thịnh vượng và bình an đang dâng tràn. Tuy vậy, những lời tuyên thệ đó cũng đã được đọc lên trong những thời kỳ đầy u ám cùng sóng gió đang thét gào. Vào những thời điểm như vậy, Hoa Kỳ vẫn tiếp tục tiến bước không chỉ đơn giản vì tài năng và kiến thức của những người nắm giử các chức vụ cao, mà bởi vì ngươì Mỹ chúng ta tiếp tục trung thành với những lý tưởng của tiền nhân và một lòng trung thành với những cam kết của thời lập quốc. Sự việc đã diễn ra như vậy và phải được diển ra với thế hệ người Mỹ hiện nay.Chúng ta đang lâm vào một cuộc khủng hoảng mà ai ai cũng thấu triệt. Nước Mỹ đang có chiến tranh chống lại một hệ thống bạo lực rộng lớn và sự thù hận. Nền kinh tế của nước Mỹ đang suy yếu trầm trọng là kết quả bởi sự tham lam và tắc trách của một số người, nhưng đó lại là sự thất bại chung nên chúng ta phải có những chọn lựa khó khăn và phải chuẩn bị cho đất nước một thời đại mới. Nhà cửa bị mất, công việc làm bị cắt giảm. Cơ sở kinh doanh phải đóng cửa. Dịch vụ chăm sóc sức khỏe qúa ư tốn kém . Học đường của chúng ta làm nhiều người thất vọng. Lại nữa, thể thức xử dụng năng lượng của chúng ta đ ã làm cho kẻ thù càng ngày càng mạnh và đe dọa xứ sỡ chúng ta. Bằng vào những số liệu thống kê và những dữ kiện không thể nào đo lường được nhưng không phải là không sâu sắc, đó là sự băng hoại lòng tin trên khắp dất nước . Sự thể canh cánh bên lòng rằng sự suy thoái của nước Mỹ là không thể nào tránh được đưa đến sự việc là thế hệ kế tiếp phải cam chịu hạ thấp những kỳ vọng của mình. Hôm nay đây, tôi xin nói với quốc dân rằng những thách thức đó là sự thật, rất nhiều và nghiêm trọng. Những thách thức không thể nào giải quyết được một cách dễ đàng và chóng vánh nhưng nước Mỹ phải hiểu rằng các thách thức đó phải được giải quyết. Ngày hôm nay, chúng ta tụ họp nơi đây bởi lẻ chúng ta chọn niềm hy vọng thay vì sự sợ hãi. Thống nhất trong mục đích thay vì kình chống và bất hòa. Hôm nay chúng ta có mặt nơi đây để cáo chung những lời than phiền nhỏ nhoi và những lời hứa hão huyền, những trách móc cùng những giáo điều đã lổi thời đã bóp nghẹt nền chính trị của chúng ta quá lâu!Như lời trong Thánh Kinh, chúng ta là một đất nước trẻ trung, đã đến lúc chúng ta phải gạt bỏ những điều ấu trĩ . Đến lúc chúng ta phải kiên quyết tinh thần để chọn cho chúng ta một lịch sử tốt đẹp hơn. Để tiếp tục phát huy cái tặng phẩm qúy giá đó, những tư tưởng cao cả đó đã được truyền lại từ thế hệ nầy sang thế hệ khác: Đó là lời hưá được Thượng Đế ban phát là mọi người đều bình đẳng , mọi người đều tự do, đều xứng đáng có cơ hội mưu cầu hạnh phúc trọn vẹn. Sự tái khẳng định tính cách vĩ đại của xứ sở chúng ta, chúng ta phải hiểu rằng sự vĩ đại đó không bao giờ là một điều tự nhiên mà có được. Phải lắm công lao mới xây dựng nên sự vĩ đại đó. Cuộc hành trình của chúng ta không hề là những lối đi tắt hay là những chấp nhận của sự bất ngờ. Con đường đó không phải là con đường của những người thiếu can đảm, thích nhàn hạ hơn là lao động, hay của những kẻ chỉ mưu tìm vui thú trong giàu sang và danh vọng, mà phải thay vào đó là con đường của sự chấp nhận rủi ro. Thông thường, hành động của những kẻ tạo ra thời cuộc là những người nổi tiếng nhưng thường hơn lại là những người nam cũng như nữ mà việc làm của họ không ai được biết đến. Những người đã đưa chúng ta đi trên con đường dài gập ghềnh tiến đến sự phồn vinh và tự do. Họ là những người gói ghém một ít của cải và vượt qua những đại dương để đi tìm cuộc sống mới. Họ đã lao động cực nhọc trong những cơ xưởng tối tăm để chinh phục miền Tây, chịu đựng đau khổ roi vọt và cày xới trên những mãnh đất khô cằn. Họ đã chi���n đấu và hy sinh ở những nơi như Concord, Gettyburg, Normandy và Khe Sanh. Những đàn ông và phụ nữ nầy đã hy sinh và làm việc cho đến lúc đôi tay họ rướm máu để cho chúng ta có được một cuộc sống tốt đẹp hơn. Họ đã ý thức được rằng quốc gia Hoa Kỳ lớn hơn tất cả những tham vọng cá nhân, bối cảnh gia đình, tài sản hay là phe nhóm. Đó là hành trình mà ngày nay chúng ta tiếp tục theo đuổi. Quốc gia Hoa Kỳ tiếp tục là một quốc gia thịnh vượng và hùng cường nhất trên trái đất. Sức sản xuất của công nhân chúng ta không hề giảm sút so với thời kỳ mà cuộc khủng hoảng bắt đầu. Sự sáng tạo của trí óc chúng ta không hề suy giảm . Những hàng hoá và dịch vụ chúng ta cần tới vẫn y hệt như tuần truớc, tháng trước, năm trước. Khả năng chúng ta không hề suy giảm nhưng cái thời mà chúng ta đứng yên trong t�� mãn , bảo vệ quyền lợi hẹp hòi và trì hoãn thiết lập những quyết định khó lkhăn, thời đó đã qua rồi. Bắt đầu từ hôm nay, chúng ta phải tự mình đứng lên, phủi bụi trên người và bắt đầu làm việc lại để xây dựng lại một đất nước Hoa Kỳ. Bất cứ nơi nào bây giờ chúng ta đều có những công việc cần phải làm. Tình trạng của nền kinh tế đòi hỏi chúng ta phải hành động . Sự thể không chỉ là để tạo ra những công ăn việc làm mới nhưng còn là sự xây dựng một nền tảng mới cho sự tăng trưởng. Chúng ta xây dựng đường sá, cầu cống, mạng lưới tải điện và đường dây chuyển tải dữ liệu để hổ trợ cho công cuộc thương mại và và nối kết chúng ta với nhau. Chúng ta khôi phục vị thế xứng đáng của khoa học cùng áp dụng những kỳ diệu của kỷ thuật để nâng cao chất lượng của công tác chăm sóc sức khỏe và giảm thiểu chi phí của công tác nầy. Chúng ta sẽ biến ánh sáng mặt trời , sức gió và đất đai thành năng lượng để chạy xe và vận hành nhà máy. Chúng ta sẽ chuyển hóa học đường để đáp ứng cho nhu cầu của thời đại mới. Chúng ta có thể làm được tất cả những việc nầy và đây là những việc mà chúng ta sẽ phải làm. Bây giờ, có một số người cho rằng chúng ta không có khả năng để thực hiện những tham vọng của chúng ta. Những người đó cho rằng chúng ta không có khả năng để thực hiện những kế hoạch to lớn như vậy. Họ là những người có trí nhớ không mấy tốt. Vì họ đã quên đi những gì mà đất nước đã làm . Những gì mà đàn ông và phụ nữ tự do có thể đạt được khi mà óc tưởng tượng được kết hợp với mục đích chung và nhu cầu của lòng dũng cảm. Những người có thái độ hoài nghi quá độ, họ không thể hiểu được rằng mặt đất dưới chân họ đang chuyển dịch. Đó là những sự tranh cãi chính trị vô bổ đã phí phạm năng lực của chúng ta quá lâu mà giờ đây không còn áp dụng được nữa. Vấn đề mà chúng ta nêu lên hôm nay không phải là một chính phủ quá lơn hay quá nhỏ mà vấn đề là chính phủ có hoạt động hữu hiệu hay không . Chính phủ có giúp đở để gia đình tìm được công ăn việc làm với mức lương khả quan , giúp họ được chăm sóc sức khỏe với sự chi phí phải chăng, giúp họ có được một cuộc sống về hưu tử tế. Và, nếu câu tra lời là "Phải" thì chúng ta phải tiến hành. Nếu câu trả lời là "Không" thì chúng ta phải chấm dứt các chương trình đó và người quản lý tiền bạc như chúng tôi phải chịu trách nhiệm, phải chi tiêu khôn ngoan, sửa đổi những thói quen không tốt và làm việc dưới ��nh sáng ban ngày. Bởi vì như vậy chúng ta mới có thể khôi phục niềm tin của dân chúng đối với chính phủ. Câu hỏi trước mặt chúng ta cũng không phải là thị trường tốt hay xấu. Sức mạnh thị trường trong việc tạo ra của cải và nới rộng tự do là vô địch nhưng vụ khủng hoảng nầy nhắc chúng ta rằng nếu không theo dõi chăm chú thì thị trường có thể vượt khỏi tầm kiểm soát và đất nước không giàu mạnh trong lâu dài khi mà thị trường chỉ mang lại lợi ích cho những người giàu có. Sự thành công trong nền kinh tế của chúng ta không thể nào tùy thuộc vào các sản lượng nội địa mà vấn đề còn là sự tùy thuộc vào việc sự thịnh vượng lan rộng đến đâu. Tùy thuộc vào khả năng của chúng ta trong việc nới rộng cơ hội cho nhữn g người có lòng và đó không phải là con dường từ thiện mà là con dường chắc chắn nhất để đạt được mục tiêu chung. Vấn đề phòng thủ chung, chúng loại bỏ những sai lầm và chọn lựa sự an toàn và lý tưởng. Những người khai sáng nước Mỹ đã từng đương đầu với những hiểm nguy mà chúng ta khó lòng tưởng tượng được. Họ đã soạn thảo một hiến chương trong đó bảo đảm cho quyền pháp trị và quyền của con người. Một hiến chương được tăng trưởng bằng máu của nhiều thế hệ. Lý tưởng nầy vẫn tiếp tục soi sáng khắp thế giới và chúng ta sẽ không từ bỏ những lý tưởng nầy vì những tiện lợi nhất thời . Bởi vậy, tôi xin nói với tất cả các dân tộc và chính phủ đang theo dõi buỗi lễ ngày hôm nay rằng từ những kinh thành to lớn đến ngôi làng nhỏ bé mà cha tôi đã chào đời rằng các bạn nên biết là nước Mỹ là bạn của tất cả mọi quốc gia, mọi người, nam, nữ cùng các trẻ em đều là bạn của những ai mu��n mong tìm một tương lai cho hoà bình và phẩm giá và chúng tôi sẳn sàng nhận trách nhiệm lãnh đạo thêm một lần nữa. Xin quý vị nhớ cho rằng những thế hệ đi trước đã đương đầu chủ nghĩ Phát-Xít và Cộng Sản đâu phải chỉ bằng phi đạn và xe tăng. Những thế hệ đó đã hiểu rằng chỉ riêng sức mạnh không thôi không đủ để bảo vệ chúng ta và sức mạnh cũng chẳng dành cho chúng ta quyền muốn làm những gì mà chúng ta thích. Họ biết rằng sức mạnh của chúng ta được gia tăng qua việc xữ dụng sức mạnh một cách thận trọng. An ninh của chúng ta phát xuất từ sự chính đáng của mục tiêu, từ những phẩm chất tốt đẹp của sự khiêm tốn và tinh thần tự chế . Chúng ta nay là những người canh giữ di sản nầy. Một lần nữa, với những nguyên tắc nầy, chúng ta có thể đối ứng với những mối đe dọa mới, những đe dọa đòi hỏi một nỗ lực lớn hơn, cần sự hợp tác và cảm thông nhiều hơn nữa giữa các quốc gia. Chúng ta sẽ triệt thoái một cách có trách nhiệm để giao lại cho nhân dân Iraq đất nước của họ cùng sự củng cố nền hòa bình phải vô cùng khó khăn mới có được ở Afghanistan . Với những người bạn mới và những người đã từng là kẻ thù , chúng ta sẽ làm việc không ngừng đ��� giảm thiểu mối đe dọa của vũ khí hạt nhân và đão ngược định hướng làm tăng nhiệt độ quả địa cầu. Chúng ta không có gì để cảm thấy xấu hổ vì lối sống của mình và chúng ta nhất định bảo vệ cho lối sống nầy.Đối với những người muốn gieo rắt khủng bố và giết hại nhữnmg người vô tội. Chúng tôi muốn nói ngay với quý vị rằng tinh thần của chúng tôi đã trở nên vững mạnh hơn và không thể nào bị khuất phục. Quý vị không thể thắng được chúng tôi. Chúng tôi sẽ đánh bại quý vị.Chúng ta biết rằng di sản đa dạng của mình là một sức mạnh chứ không phải là một nhược điểm. Chúng ta là một quốc gia của người Cơ Đốc Giáo, Hồi Giáo, Do Thái Giáo, Ấn Độ Giáo và của cả những người không theo đạo nào. Đất nước chúng ta hình thành bởi mọi ngôn ngữ và văn hóa bắt nguồn từ khắp nơi trên địa cầu. Và, bởi vì chúng ta đã nếm mùi cay đắng của nội chiến và chia cách chủng tộc và đã vượt qua các chương sử đen tối đó để trở nên mạnh hơn và đòan kết hơn. Bởi thế cho nên chúng ta tin tưởng rằng những thù hận lâu năm đó rồi sẽ có ngày phai nhạt. Chúng ta tin rằng những lằn ranh chủng tộc sẽ nhanh chóng bị xoá đi. Chúng ta tin rằng sự liên đới của loài người sẽ được thể hiện và chúng ta tin rằng nước Mỹ phải đóng một vai trò để xây dựng một kỷ nguyên mới cho hoà bình. Đối với các quốc goa Hồi Giáo, chúng ta tìm một hướng mới phía trước, dựa trên sự kính trọng lẩn nhau và lợi ích hổ tương . Đối với các vị lãnh đạo trên khắp địa cầu muốn gieo rắc tranh chấp hoặc đổ lổi cho cho các tệ nạn xã hội của họ vào phương Tây, hãy hiểu rằng nhân dân của qúy vị sẽ phán xét về những gì qúy vị có thể xây dựng chứ không phải là những gì qúy vị hủy diệt đi . Đối với những ai bám víu vào quyền lực bằng tham nhũng, gian lận và bịt miệng những người bất đồng thì hãy biết rằng qúy vị đang đứng ở phía trái của lịch sử nhưng chúng tôi sẳn sàng đưa tay cho quý vị nếu quý vị sẳn sàng nới lỏng nắm tay của quý vị. Đối với các quốc gia nghèo, chúng tôi hứa làm việc với quý vị để các đồng ruộng của quý vị nẩy nở , để nước sạch được tràn dầy, để nuôi dưỡng những tấm thân đói khát và đem thức ăn cho những đầu óc đói kém. Và, đối với những quốc gia giống như nước Mỹ của chúng ta, đang có của cải tương đối dồi dào, chúng ta xin nói rằng chúng ta không thể nào vô cảm trước những đau khổ bên ngoài biên giới của chúng ta và chúng ta không thể tiêu dùng các nguồn năng lực của thế giới mà không chú ý đến hậu quả . Bởi vì thế giới nay đã thay đổi và chúng ta cũng phải thay đ ổi theo thế giới. Trên con đường mở ra phía trước, chúng ta tưởng nhớ với tấm lòng biết ơn sâu xa đến những người Mỹ dũng cảm. đã từng ngày từng giờ tuần tra trên các sa mạc xa xôi và các rặng núi hẻo lánh. Họ có điều gì để dạy chúng ta hôm nay? Như những anh hùng đã gục ngã trong nghĩa trang Arlington đã thầm thì cho chúng ta từ nhiều thời gian qua. Chúng ta vinh danh họ, không phải vì họ là những người bảo vệ tự do cho chúng ta mà bởi những người nầy đã sẳn sàng đi tìm lý tưởng ở một điều gì lớn hơn bản thân họ. Bây giờ, lúc định hình cho cả một thế hệ thì tinh thần nầy cần phải hiện hữu trong tất cả chúng ta. Chính phủ có thể làm gì và phải làm gì? Quốc gia nầy, cuối cùng, được dựa trên sự tin tưởng và quyết tâm của toàn dân. Chính vì sự tử tế mà người Mỹ sẳn sàng giúp đở một người lạ mặt khi có những con đê bị vỡ. Nhờ vào lòng vị tha mà các công nhân sẵn sàng làm bớt giờ thay vì để cho một người bạn mình mất việc. Mỗi khi chúng ta rơi vào một tình trạng đen tối nhất thì sự việc phải dựa vào sự dũng cảm của một người lính cứu hỏa, can đảm xông qua một cầu thang đang c háy đây nghẹt khói, và cũng nhờ vào cha mẹ biết chăm lo cho con cái mà cuối cùng số phận của chúng ta được quyết định. Sự thử thách của chúng ta có thể là mới mẻ,. Các công cụ đối phó có thể là mới mẻ, nhưng giá trị dẫn đến sự thành công thì tùy thuộc vào và sự chịu khó, lương thiện, can đảm, sòng phẳng, tò mò, khoan dung trung thành và yêu nước thì những chuyện nầy không phải là mới mẻ. Đó là những chuyện có thật. Đó là những động lực âm thầm cho tiến bộ xuyên suốt chiều dài lịch sử của nước Mỹ . Sự đòi hỏi là chúng ta phải quay về với sự thật đó. Sự thể là một kỷ nguyên mới của trách nhiệm. Sư việc là chúng ta , những người Mỹ phải thừa nhận rằng chúng ta có trách nhiệm với chính chúng ta, với quốc gia và cả thế giới. Những trách nhiệm mà chúng không miễn cưỡng chấp nhận nhưng sẳn sàng nắm lấy với ý thức rằng không có điều gì làm thoả mãn được tinh thần, phản ảnh được tư cách của chúng ta bằng các cống hiến mọi năng lực cho một sự nghiệp khó khăn. Đó là phần thưởng và đó là sự hứa hẹn của quyền công dân. Đó là nguồn gốc của sự tin cậy trong chúng ta để hiểu rằng Thượng Đế trông cậy và o chúng ta để hình thành một sứ mạng. Đây là ý nghĩa của tự do và tín ngưỡng của chúng ta. Mọi người nam, nữ, trẻ em thuộc nhiều chủng tộc và tín ngưỡng có thể cùng nhau vui mừng tại công viên quốc gia vĩ đại nầy ngày hôm nay. Tại Sao? Và, tại sao một người có thân phụ cách đây 60 năm đã đến một nhà hàng thì bị từ chối không được tiếp mà nay đứng trước qúy vị để đọc một lời tuyên thệ thiêng liêng nhất. Bởi đó, chúng ta hãy đánh dấu ngày nầy rằng chúng ta là ai và chúng đã đi qua một chặng đường như thế nào. Vào những ngày khai sáng của quốc gia Hoa Kỳ, trong những tháng buốt lạnh. Một nhóm người ngồi xúm lại bên nhau bên cạnh đống lửa đã tàn bên bờ sông băng giá. Kẻ thù đang tiến tới. Tuyết trắng loang đầy máu. Cái thời mà mà rất nhiều người nghi ngại rằng cuộc cách mạng của chúng ta có đi đến kết quả hay không thì người cha già của dân tộc chúng ta đã hạ lệnh tuyên đọc: " Hãy nói cho thế giới tương lai là vào mùa Đông băng giá nhất, không còn gì để hy vọng để có thể sống còn. Thành phố nầy và xứ sở nầy được báo động trước một hiểm họa chung, nhất quyết phải tiến tới đến cùng..." . Hoa Kỳ đang đối mặt với một hiểm họa chung, trong mùa Đông gian khổ nầy chúng ta phải nhớ lại những lời lẽ vượt thời gian đó. Với hy vọng và đức tính có sẳn, chúng ta một lần nữa, can đảm vượt qua dòng nước băng giá đó và chịu đựng bất cứ những giông bão nào có thể thổi tới. Hãy để cho hậu thế của chúng ta nhắc lại rằng khi chúng ta bị thử thách, chúng ta không dừng bước mà bỏ dỡ cuộc hành trình , không ngập ngừng, không nao núng, không hề quay trở lại và tầm mắt đăm đăm nhìn về phía chân trời và với hồng ân mà Thượng Đế ban cho chúng ta, chúng ta mang món quà tự d o cao quý nhất chuyển lại một cách an toàn cho các thế hệ mai sau.Chân thành cảm ơn. Xin Thượng Đế phù hộ chúng ta và đất nước Hoa Kỳ.( 01/20/2009 - Chuyển ngữ bởi Nguyễn Tấn Lai và Linh Vũ)
source
Calitoday
Wednesday January 21, 2009 - 04:11am (EST) Permanent Link 0 Comments
ông Obama đi xe lửa về Washington
Cập nhật lúc: 1/20/2009 11:30:46 AM
Bắt chước Tổng thống Lincoln, ông Obama đi xe lửa về Washington và dự đại nhạc hội với nửa triệu người xem
Cùng với 500,000 người, Vợ chồng tổng thống và phó tổng thống đắc cử dự đại nhạc hội trước Đài tuởng niệm Abraham Lincoln và sau lưng là hồ Reflecting Pool và tháp Washington Monument
Tổng thống đắc cử Mỹ Barack Obama đã theo dấu Tổng thống Abraham Lincoln khi quyết định đi từ Philadelphia tới Washington bằng tàu hoả chuẩn bị cho lễ nhậm chức trên lộ trình dài 220 cây số. Chuyến tàu chở tổng thống đắc cử Mỹ dừng lại ở Delaware để đón Phó tổng thống đắc cử Joe Biden cùng gia đình về Washington.
Phát biểu trước khi lên tàu lửa, ông Obama khẳng định ông sẽ mang theo niềm hy vọng của người Mỹ trong suốt chuyến đi đến Washington. Ông nói: "Chúng ta hãy tin chắc rằng cuộc bầu cử này không kết thúc ở những gì chúng ta làm để thay đổi nước Mỹ, mọi thứ mới chỉ bắt đầu".
Chuyến tàu cả ngày dài đã đưa ông qua nhiều thị trấn, nhà ga với rất đông người ủng hộ ra chào đón. Ông nói với đám đông tại Baltimore rằng nước Mỹ đang đối mặt với thời buổi rất khó khăn.
Vợ chồng ông Obama được đám đông ủng hộ đón chào khi tới thủ đô. Đã có 500,000 người bất chấp cái giá lạnh của mùa đông đến tụ họp trước đài kỷ niệm Abraham Lincoln nằm trong khu The Mall, đối diện với tháp bút chì Washington Monument.
Bức tượng to lớn của Tổng thống Lincoln, người đã thống nhất đất nước và hủy bỏ chế độ nô lệ chào đón đám đông đến dự buổi ca nhạc để mừng một người da đen đầu tiên trở thành tổng thống của Hiệp chúng quốc Hoa Kỳ.
Các ca nhạc sĩ góp mặt gồm Bruce Springsteen, Bono, Beyonce và Will.i.am.
Gia đình Obama là khách danh dự của buổi đại nhạc hội ngoài trời này. Phát biểu với đám đông, ông Obama nói:
“Trước mặt tôi đây là cái hồ vẫn còn phản chiếu giấc mơ của Mục sư Luther King và sự khải hoàn của những người từng đi diễn hành tin tưởng rằng giá trị của một người được đánh giá bằng tính cách của họ.
“Và sau lưng tôi, nhìn vào đất nước mà ông đã cứu, là người đàn ông đang ngồi, một người đã bằng nhiều cách làm cho cái ngày hôm nay trở thành hiện thực”.
Ngoài Abraham Lincoln, ông Obama còn một thần tượng khác: Martin Luther King Jr.
Obama kêu gọi mọi người vào ngày mai, khi tới tham dự ngày lễ đăng quang của ông, hãy tưởng nhớ Tiến sĩ King, người đã đứng tại The Mall này đọc bài diễn văn “I have a dream”, một người tranh đấu cho nhân quyền, sự bình đẳng và ngày hôm nay, giấc mộng của ông đã được thành tựu.
source
tivituansan.com.au
Monday January 19, 2009 - 11:05pm (EST) Permanent Link 0 Comments
Hải quân Hoa Kỳ có hàng không mẫu hạm nguyên tử thứ 11
Hải quân Hoa Kỳ có hàng không mẫu hạm nguyên tử thứ 11Sunday, January 11, 2009
NORFOLK, VA. – Hôm Thứ Bảy Tổng thống George W. Bush đã đến căn cứ Hải quân Norfolk dự buổi lễ nhiệm dịch cho chiếc hàng không mẫu hạm nguyên tử mới mang tên cựu Tổng thống George H.W. Bush (ông Bush bố).
Đây là chiếc thứ 10 thuộc thế hệ hàng không mẫu hạm nguyên tử USS Nimitz (CVN-68), chiếc thứ nhất nhiệm dịch tháng 5 năm 1975. Mẫu hạm nguyên tử đầu tiên của Hoa Kỳ và trên thế giới là chiếc USS Enterprise (CVN-65) hoạt động từ năm 1961, từng tham gia chiến tranh Việt Nam, dự trù sẽ được giải nhiệm năm 2015.
Hiện nay Hải quân Hoa Kỳ có 12 siêu mẫu hạm còn hoạt động, trong số đó chỉ có chiếc Kitty Hawk (CV-63) chạy bằng động cơ cổ điển và sẽ được giải nhiệm cuối tháng này; 11 mẩu hạm kia đều chạy bằng năng lượng nguyên tử. Để tiết kiệm ngân sách, các hàng không mẫu hạm đã cũ được giải nhiệm: bảo quản làm trừ bị để có thể sử dụng lại khi cần, biến thành viện bảo tàng hay phế thải.
Hàng không mẫu hạm USS George H.W. Bush (CVN-77) trị giá $6.2 tỷ, được đóng ở công xưởng của hãng Northrop Grumman từ năm 2003, hạ thủy tháng 10 năm 2006 và đến nay mới hoàn thành trang bị để đi vào hoạt động. Tàu có chiều dài 1,092 feet (332.8 m), trọng tải 104,000 tấn, vận tốc 30 hải lý/giờ và tầm hoạt động được coi là vô giới hạn vì với động cơ nguyên tử không cần phải tiếp tế nhiên liệu. Thủy thủ đoàn gồm 3,200 người và 2,480 nhân viên thuộc đơn vị phi đoàn phục vụ cho 90 máy bay chiến đấu và trực thăng.
CVN-77 là chiếc thứ 10 và cuối cùng của thế hệ mẫu hạm Nimitz. Chiếc CVN-78 mang tên Tổng thống Gerald R. Ford đang đóng và sẽ bắt đầu hoạt động từ năm 2015; hai mẫu hạm khác thuộc thế hệ này dự trù đưa vào hoạt động năm 2019 và 2023 chưa được đặt tên.
Cựu Tổng thống George H.W. Bush là người duy nhất đã đặt chân lên một Hàng không mẫu hạm mang tên mình và dự buổi lễ nhiệm dịch của chiếc CVN-77 ngày Thứ Bảy vừa qua. Trước đó Ronald Reagan là cựu Tổng thống đầu tiên còn sinh thời được đặt tên cho một hàng không mẫu hạm (CVN-76), nhiệm dịch tháng 7 năm 2003 nhưng khi ấy ông đã suy yếu và chưa bao giờ đặt chân lên chiếc tàu này.
Hình:
Trên: USS George H.W. Bush (CVN-77) tại quân cảng Norfolk trong buổi lễ nhiệm dịch ngày Thứ Bảy.
Dưới: USS Nimitz (CVN-68), chiếc đầu tiên thuộc thế hệ 10 hàng không mẫu hạm nguyên tử mới nhất đang hoạt động của hải quân Hoa Kỳ.
source
nguoi-viet.com
Thursday January 15, 2009 - 07:00am (EST) Permanent Link 0 Comments
No comments:
Post a Comment