Sunday 16 August 2009

Và Chúa Khóc



Đức Hà
OneViet.com

OKLAHOMA CITY – Không như tượng Chúa Giê-Su thường thấy ở những nơi khác, pho tượng đấng cứu rỗi cao cả đặt tại góc Harvey và đường số 5th ở Oklahoma City, lại quay mặt vào tường, đầu gục xuống, tay trái nắm chặt đè lên tim, tay phải bụm mặt. Chúa khóc. Người ta có cảm tưởng như toàn thân Ngài run rẩy với tiếng nấc nghẹn. Hãi sợ và kinh hoàng cho sự ác độc dã man đến cùng cực của loài người. Cạnh đó, những hàng cột đá đen sừng sững, lạnh tanh, vô cảm. Ngài không dám ngoảnh lại vì phía sau, ngay phía bên kia đường là hệ quả hãi hùng của một hành vi thù hận, là mồ chôn tập thể của 168 nhân mạng vô tội ngày Thứ Tư 19 tháng Tư, 1995. Bệ đá phía dưới hai bàn chân đất của Chúa có khắc hàng chữ “And Jesus Wept.”
Thấm thoát đã 14 năm.

Tưởng Niệm

Nếu bên kia đường Chúa khóc than thì bên này là một sự lặng yên đến rợn người. Hai bức tường vĩ đại, được thiết kế giống như vách ở hai đầu tòa nhà Alfred P. Murrah Federal Building nay không còn nữa, chấn ngang đoạn đường số 5th giữa Harvey và

Robinson. Trên cao nổi bật hàng chữ vừa nhắc nhở vừa an ủi “Chúng ta đến đây để tưởng nhớ những người đã bị bức hại, người sống còn và người đã đổi thay vĩnh viễn. Cầu mong cho tất cả những người khi rời khỏi nơi này thấu hiểu hậu quả của bạo tàn. Cầu mong đài tưởng niệm này mang lại sự an ủi cùng nghị lực, bình an, hy vọng và niềm thanh thản.” Chỉ trong ba phút oan nghiệt từ 9:01 đến 9:03 sáng ngày 19, tòa nhà chín tầng mang tên vị thẩm phán được xem là gương mẫu và lỗi lạc của hệ thống tư pháp Mỹ bị phạt ngang mất 1/3 mặt tiền. Bỗng dưng trong giây phút ngắn ngủi, nơi đây trở thành chỗ an nghỉ vĩnh cửu của 168 nhân mạng trong đó có 19 trẻ em, không kể ba thai nhi còn trong bụng mẹ và một cái giò có thể là của nạn nhân số 169 không xác minh được. Thêm vào đó là 853 người bị thương tích từ nhẹ đến nặng, thoát chết trong kẽ tóc. Theo lý luận của người đặt bom, từng là quân nhân đã tuyên thệ bảo vệ tổ quốc Hoa Kỳ, thì “Khi chính quyền sợ nhân dân thì chúng ta có tự do. Còn khi người dân sợ nhà nước sẽ nẩy sinh ra độc tài chuyên chế,” vì thế cho nổ một tòa nhà liên bang là lời cảnh báo phản ứng lại chính quyền độc đoán, đặc biệt chú trọng đến cách thức cơ quan an ninh giải quyết vụ Waco, vụ Ruby Ridge trước đó. Căm thù chế độ tức hận thù FBI, US Marshals, DEA, ATF … và tòa nhà ở Oklahoma lại có đầy đủ các yếu tố thuận lợi để cho nổ, nơi đặt nhiều cơ quan công lực liên bang, lại vừa giết hại được tối đa do toàn bằng kiếng, lại có không gian rộng rãi chung quanh để sau đó tiện cho truyền thông quay phim chụp hình. Thế là 6,200 pounds phân bón hóa học được chế biến thành chất nổ (tương đương 5,000 pounds TNT) trị giá không tới 5 ngàn đã gây thiệt hại cho ít nhứt 652 triệu đô-la và hệ lụy cho biết bao nhiêu người.

Khoảng trống do vụ phá hoại gây ra giờ đây là khu tưởng niệm trang trọng đầy ý nghĩa. Bức tường thời gian - Gates Of Time, 9:01 phía Đông và 9:03 phía Tây được ngăn cách bởi một hồ nước trong vắt. Tất cả như chìm đắm trong một không gian thoáng mát tĩnh mịch. Tiếng nước róc rách chảy nhẹ nhàng ở bốn cạnh hồ như muốn cuốn đi tiếng rên xiết đau thương oan ức của người quá vãng và xoa dịu lòng căm phẫn của người sống. Những đợt gió nhẹ luồn xuyên qua rừng thông xanh xào xạc phản chiếu trên mặt hồ phẳng lặng yên ắng. Trên bãi cỏ nhung mịn màng dốc thoai thoải là 168 chiếc ghế đá với tựa lưng bằng đồng đặt trên bục thủy tinh trong suốt, tượng trưng cho chiếc ghế trống tại bàn ăn gia đình các nạn nhân. Mỗi chiếc ghế đều có ghi khắc tên của một oan hồn mà người vào xem có cảm giác như vẫn còn ẩn khuất đâu đó chờ đêm đến lại hiện về. Vào ban ngày, những chiếc ghế tạo thành ảo tưởng như nổi bồng bềnh trên thảm cỏ và khi màn đêm buông xuống, ánh sáng từ đáy bục thủy tinh chiếu lên càng làm cho cảnh vật thêm huyền ảo lung linh. Không phải bạo lực có thể hủy hoại tất cả bởi vì đối diện với chín hàng ghế là The Survivor Tree cây cổ thụ chứng nhân của vụ nổ bom. Cho dù vạn vật đổi thay, cây vẫn tồn tại, trơ gan cùng tuế nguyệt. Cây vẫn đứng nơi đây từ hơn 90 năm. Cạnh gốc cây người ta đọc được hàng chữ: “The spirit of this city and this nation will not be defeated; our deeply rooted faith sustains us.”
Không tính vụ tấn công ngày 11 tháng Chín, 2001, thì cuộc khủng bố của nội thù tại trung tâm thành phố Oklahoma City tháng Tư, 1995 được xem vụ sát hại kinh hoàng nhứt lịch sử Hoa Kỳ.

Chuẩn Bị

Hai kẻ chủ mưu chính đã chuẩn bị hành động từ 1988 khi cùng theo học căn bản quân sự tại trung tâm huấn luyện Fort Benning của Bộ Binh Hoa Kỳ. Họ cùng có tư tưởng chống chính quyền, chống lại việc kiểm soát vũ khí, và bất bình về việc cơ quan an ninh sử dụng võ lực để giải quyết các vụ chống đối của giáo phái Davidian ở Waco, Texas năm 1993 và của một thành viên thân nhóm neo-Nazi Aryan Nations ở Ruby Ridge, Idaho năm 1995. Lúc đầu hai người chỉ định phá nổ một tòa nhà liên bang, nhưng sau đó đổi ý và phối hợp hai mục tiêu cùng lúc, tức vừa nổ bom một trụ sở cơ quan liên bang vừa giết hại được càng nhiều nhân viên chính quyền càng tốt. Theo lời khai báo sau này, người ta được biết thủ phạm cho rằng các cá nhân có thể vô tội, nhưng lại có tội vì phục vụ cho một thể chế xấu xa.
Và không may cho Oklahoma City, tòa nhà Alfred P. Murrah được chọn. Đúng 9 giờ 2 phút sáng ngày 14, một chiếc truck Ryder màu vàng chứa 6,200 pounds chất nổ gây thành chấn động 3.0 trên thang đo Richter, đã làm thay đổi hoàn toàn nước Mỹ. Không đầy 90 phút sau, thủ phạm bị chận bắt vì điều khiển một chiếc xe thiếu bảng số và mang súng bất hợp pháp. Đó cũng là phút tự do cuối cùng của một ác quỷ, người làm Chúa phải quay lưng và khóc từ 14 năm nay và mãi mãi.
Tên họ: Timothy McVeigh tử hình ngày 11 tháng Sáu, 2000, tuổi đời 32.

Vào Chủ Nhật 19 tháng Tư năm nay, Hoa Kỳ và thành phố Oklahoma City sẽ tưởng niệm năm thứ 14 ngày nổ bom. Buổi lễ bao gồm cầu nguyện do nhiều tôn giáo chủ trì, đọc trích đoạn kinh cầu siêu, nhạc đạo với Jani Smith và 168 phút im lặng tưởng nhớ những người khuất bóng Xem thêm chi tiết tại đây
source
Onviet

No comments:

Post a Comment